Taxi
Hà Nội rẻ hơn trong anh, vì phần nhiều là xe bốn chỗ, không phải xe bảy chỗ. Xe
bốn chỗ cũng nhỏ hơn xe bốn chỗ trong đó. Các hãng taxi Hà Nội sắm xe nhỏ một
phần để luồn lách trên đường đông chật, nhưng cái chính là để vào được ngõ nhỏ
phố nhỏ nhà tao ở đó. Có những ngách rất nhỏ, vào rất khó, ra còn khó hơn nhưng
khách bắt đưa vào bằng được. Có thể họ khó chịu hơn khách trong đó, nhưng em nghĩ
cũng phải thôi, họ bỏ tiền ra, muốn mình phải chiều họ.
Hà Nội không cho hãng taxi tăng đầu xe, nhưng không
hạn chế hãng xe mới. Trong đó chắc chỉ một vài chục hãng taxi, còn Hà Nội có
trên trăm hãng taxi. Loạn taxi. Chưa kể taxi dù. Taxi dù chủ yếu của mấy ông
sếp, mấy ông công an. Mua cái xe, cho thuê tháng chín triệu, khi cần đi gọi người
thuê xe tới chở. Khỏe. Bọn xe dù chạy ẩu hơn bọn em. Bọn nó bị dừng xe, bị đòi
phạt lỗi thì gọi chủ xe giải cứu. Xe bọn em vi phạm, công an cứ gửi giấy phạt
đến công ty. Công ty nộp phạt, rồi sau đó khảo đầu bọn em.
Các anh đến viện một linh tám, đi cổng
nào? Cổng nhà tang lễ à, trước kia taxi chạy vào trong được, nhưng bây giờ phải
dừng xe ở ngoài. Khách phải đi bộ từ cổng vào đến nhà tang lễ, để bọn bán hoa
còn chào mời người ta mua vòng hoa.
Xe đến cổng nhà tang lễ Bệnh viện
Trung ương Quân đội 108, một chị quần thun đỏ áo đỏ chặn đầu xe. Tôi làm trong
viện, ông bạn đại tá trưởng khoa thò đầu ra cửa xe nói. Chị quần thun đỏ áo đỏ
nhìn ông đại tá dò xét rồi miễn cưỡng tránh sang bên.
Ông bạn bực bà bán hoa, còn mình khoái
anh lái taxi. Thái độ dễ chịu, nói chuyện dễ nghe, nhiều thông tin. Hơn ối nhà
báo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét