Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

Những kẻ phá hoại

Tây Nam, chưa gì đã có những kẻ nói giọng chiến tranh, nhân danh yêu nước. Rất ghét điều đó. Rất không thích những lời nói về người Campuchia một cách kẻ cả, miệt thị.
Ai làm ơn với bạn, bạn biết ơn họ suốt đời, nhưng kẻ đó cậy đã giúp bạn rồi lên giọng này nọ với bạn, coi bạn như cỏ rác, bạn có thích không, sự biết ơn với người kia có giảm đi không?
Có 3 láng giềng, bạn bảo một người là kẻ thù truyền kiếp, một người bạn cho là khó tin được, một người bị bạn cho là lá mặt lá trái. Với thái độ đó, chắc bạn được 3 người kia và những người khác coi bạn là thiên thần?
Có những người viết rằng xương máu của bao nhiêu người Việt đã hy sinh để diệt chế độ Pol Pot là hoài phí, sao không để bọn diệt chủng đó diệt hết người Khmer đi, đỡ hậu họa. Kinh tởm với suy nghĩ đó. Chính những suy nghĩ kiểu đó, chính những kẻ tán dương việc miệt thị người Campuchia đang phá hoại tình hữu nghị Việt Nam - Campuchia, thành quả mà xương máu bao người, trong đó có những người bạn, người đồng đội của tôi đã vun đắp.

Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015

Mỹ - Mẽo - Mỹ

70 năm trước, nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa non trẻ đã chìa tay đề nghị Hoa Kỳ ủng hộ nền độc lập của mình. Nhưng thay vì ủng hộ nền độc lập của Việt Nam, Mỹ đã giúp đỡ Pháp trở lại đô hộ Việt Nam.
Thư Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi tổng thống Hoa Kỳ Harry Truman, ngày 16 tháng 2 năm 1946




DEAR MR. PRESIDENT:
 Our VIETNAM people, as early as 1941, stood by the Allies' side and fought against the Japanese and their associates, the French colonialists.
From 1941 to 1945 we fought bitterly, sustained by the patriotism, of our fellow-countrymen and by the promises made by the Allies at YALTA, SAN FRANCISCO and POTSDAM.
 When the Japanese were defeated in August 1945, the whole Vietnam territory was united under a Provisional Republican Government, which immediately set out to work. In five months, peace and order were restored, a democratic republic was established on legal bases, and adequate help was given to the Allies in the carrying out of their disarmament mission.
But the French Colonialists, who betrayed in wartime both the Allies and the Vietnamese, have come back, and are waging on us a murderous and pitiless war in order reestablish their domination. Their invasion has extended to South Vietnam and is menacing us in North Vietnam. It would take volumes to give even an abbreviated report of the crisis and assassinations they are committing everyday in this fighting area.
 This aggression is contrary to all principles of international law and the pledge made by the Allies during World War II. It is a challenge to the noble attitude shown before, during, and after the war by the United States Government and People. It violently contrasts with the firm stand you have taken in your twelve point declaration, and with the idealistic loftiness and generosity expressed by your delegates to the United Nations Assembly, MM. BYRNES, STETTINIUS, AND J.F. DULLES.
 The French aggression on a peace-loving people is a direct menace to world security. It implies the complicity, or at least the connivance of the Great Democracies. The United Nations ought to keep their words. They ought to interfere to stop this unjust war, and to show that they mean to carry out in peacetime the principles for which they fought in wartime.
Our Vietnamese people, after so many years of spoliation and devastation, is just beginning its building-up work. It needs security and freedom, first to achieve internal prosperity and welfare, and later to bring its small contribution to world-reconstruction.
 These security and freedom can only be guaranteed by our independence from any colonial power, and our free cooperation with all other powers. It is with this firm conviction that we request of the United Sates as guardians and champions of World Justice to take a decisive step in support of our independence.
What we ask has been graciously granted to the Philippines. Like the Philippines our goal is full independence and full cooperation with the UNITED STATES. We will do our best to make this independence and cooperation profitable to the whole world.

I am Dear Mr. PRESIDENT,
Respectfully Yours,
 Ho Chi Minh



Ngài Tổng thống kính mến:
 Người Việt Nam chúng tôi ngay từ năm 1941 đã đứng về phía quân Đồng Minh để chống lại quân Nhật và chư hầu của họ là thực dân Pháp.
 Từ năm 1941 đến 1945, chúng tôi đã chiến đấu quyết liệt dựa trên tinh thần ái quốc của những đồng bào, đồng chí của chúng tôi và bởi những thoả ước được vạch định bởi Đồng Minh tại Yalta, San Francisco và Postdam.
 Khi quân Nhật bị đánh bại vào tháng 8 năm 1945, toàn bộ lãnh thổ Việt Nam được thống nhất dưới Chính Phủ Cộng Hoà lâm thời và cơ cấu chính phủ được tổ chức hoạt động ngay lập tức. Trong vòng năm tháng, hoà bình và trật tự đã được lập lại, một nền cộng hoà dân chủ đã được thiết lập trên những cơ sở pháp lí, và mang đến sự hỗ trợ thoả đáng cho phía Đồng Minh trong việc thực thi nhiệm vụ giải trừ quân bị.
 Nhưng thực dân Pháp, những người trong thời gian chiến tranh đã phản bội cả quân Đồng Minh và người Việt Nam, đã quay trở lại và đang bắt đầu một cuộc chiến dã man tàn bạo chống lại chúng tôi nhằm thiết lập lại sự thống trị của họ. Cuộc xâm lược của họ đã mở rộng xuống miền nam Việt Nam và đang uy hiếp trực tiếp chúng tôi tại bắc Việt Nam. Sẽ là những minh chứng hùng hồn ngay bây giờ nếu đưa ra một thông báo tóm lược về những cuộc khủng hoảng và tàn sát mà họ đang gây ra mỗi ngày trong vùng chiến sự.
 Cuộc xâm lược này hoàn toàn trái ngược với những nguyên tắc của luật pháp quốc tế và cam kết của Đồng Minh trong suốt thế chiến thứ Hai. Đó là một sự thách thức đối với những quan điểm tiến bộ của chính phủ và nhân dân Hoa Kì trước, trong suốt và sau chiến tranh. Nó hoàn toàn trái ngược hoàn toàn với quan điểm nhất quán mà ngài đã đề ra trong tuyên bố 12 điểm, và trái ngược với tinh thần cao thượng, khoan dung được bày tỏ bởi những người đại diện của ngài tại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc, Mm. Byrnes, Stettinius, và J.F. Dullas.
 Cuộc xâm lược của người Pháp đối với nhân dân yêu chuộng hoà bình là một mối đe dọa trực tiếp đối với an ninh thế giới. Điều đó bao hàm sự đồng loã hoặc chí ít là sự thoả hiệp của Nền Dân Chủ Vĩ Đại. Liên Hiệp Quốc nên giữ lời hứa của họ. Họ nên ngăn chặn để chấm dứt cuộc chiến phi nghĩa này và cho thấy họ có ý định thực thi trong thời bình những nguyên tắc cơ bản mà vì nó họ đã chiến đấu trong thời chiến.
 Người Việt Nam chúng tôi sau nhiều năm bị cưỡng đoạt và tàn phá, hiện đang bắt đầu công cuộc tái thiết đất nước. Việc đó đòi hỏi an ninh và hoà bình, trước hết là để đạt được sự ổn định và thịnh vượng từ bên trong, và sau là để đóng góp một phần nhỏ bé vào công cuộc tái thiết lại thế giới.
An ninh và hoà bình như vậy chỉ có thể được bảo đảm với sự độc lập của chúng tôi từ bất kì một thế lực thực dân nào cùng với sự cộng tác không bị ràng buộc với tất cả các cường quốc khác. Với sự tin tưởng vững chắc như vậy, chúng tôi đề nghị Hoa Kì trong vai trò những người chiến sĩ bảo vệ công lý thế giới có những biện pháp quyết định trong việc trợ giúp nền độc lập của chúng tôi.
 Những đòi hỏi giống như của chúng tôi đã được chấp nhận tại Phillipines. Giống như Phillippines, mục đích của chúng tôi là một nền độc lập tự chủ hoàn toàn và một mối liên minh toàn diện với Hoa Kì. Chúng tôi sẽ làm tất cả để mang lại lợi ích từ nền độc lập và liên minh này đến toàn thế giới.

Thân mến, Ngài Tổng Thống
Trân trọng đến Ngài

Hồ Chí Minh